DẪN: Không phải bây giờ mà trong nhiều kiếp CHƯ PHẬT quá khứ, các Bà La Môn đã dựa vào truyền thống CHAY CỎ của mình để đả kích, xuyên tạc, vu khống, bôi nhọ ĐẠO PHẬT TAM TỊNH NHỤC.
Bài kinh ‘Amagandha’ trong Kinh Tập – Sutta Nipata Pali đã chứng minh điều này. Trong bài kinh này, các Bà-la-môn trong thời Đức Phật quá khứ KASSAPA cũng đã mánh khóe ca ngợi cách ăn chay cỏ của họ là cách ăn của ‘bậc thiện chơn chánh’ (?!) còn cách ăn ‘tam tịnh’ của Đạo Phật là kiểu ‘ăn thịt hôi thối’.
Thế nhưng Đức Thế Tôn Kassapa của kiếp quá khứ đã RỐNG TIẾNG SƯ TỬ dạy cho các Bà-la-môn hiểu thế nào là ‘ăn đồ hôi thối, ăn thịt không phải thối’. Rõ ràng với người trí ĂN CHAY và ĐẠO ĐỨC là hai vấn đề hoàn toàn khác nhau. Chỉ có não đậu hũ mới không phân biệt được việc này.
Còn dưới đây là một trong rất nhiều PHÁP TRÍCH LỤC trong KINH VÀ LUẬT về vấn đề CHAY MẶN. Xin giới thiệu thêm để tham khảo. Mong rằng những miệng lưỡi còn tham chay khinh mặn hãy đọc kỹ và suy ngẫm kỹ chánh Pháp này.
] Trích Ðại kinh Sư Tử Hống, MN 12
“…Này Sariputta, như thế này là sự yểm ly của Ta. Này Sariputta, tỉnh giác, Ta đi tới; tỉnh giác Ta đi lui, Ta an trú lòng từ cho đến trong một giọt nước với tâm tư: "Mong rằng Ta không làm hại một chúng sanh nhỏ nào trong những ác đạo của họ!" Này Sariputta, như vậy là sự yểm ly của Ta.”
{ Ý kiến: Theo đúng lời Phật dạy trên, chỉ có các Tỳ-kheo nào biết áp dụng luật Tam Tịnh “không thấy, không nghe, không nghi” khi uống nước lọc mới thực hiện được hạnh từ tâm rốt ráo nhất, tránh sát sanh ngay với cả các “chúng sanh nhỏ trong những ác đạo của họ”
] Trích kinh “Sống Viễn Ly”, số 92, Tăng Chi tập 1, Chương 3, X. Phẩm Hạt Muối,
“Ở đây, này các Tỷ-kheo, các du sĩ ngoại đạo trình bày về viễn ly đồ ăn khất thực: ăn rau, cây kê, gạo sống, gạo rừng, cây lau, bột gạo, bột gạo cháy, ăn bột vừng, ăn cỏ, ăn phân bò, ăn trái cây, ăn rễ cây trong rừng, ăn trái cây rụng để sống. Như vậy, này các Tỷ-kheo, các du sĩ ngoại đạo trình bày về viễn ly đồ ăn khất thực.”
{ Ý kiến: Ngày nay, này các Bà-la-môn chay phát triển, các tu sĩ ngoại đạo trình bày về đồ ăn dọn sẵn: ăn rau, bột gạo, bột gạo cháy, ăn bột vừng, ăn trái cây, ăn rễ cây trong vườn, ăn trái cây trong shop để sống. Như vậy, này các Bà-la-môn phát triển, các tu sĩ ngoại đạo trình bày về đồ ăn dọn sẵn.
] Trích tạng Luật, Đại Phẩm, VI. Chương Dược Phẩm
“[27] Vào lúc bấy giờ, các vị Tỳ-khưu bị bệnh có nhu cầu về các loại dược phẩm là các loại mỡ (thú vật). Các vị đã trình sự việc ấy lên Đức Thế Tôn.
- Này các Tỳ-khưu, Ta cho phép thọ dụng chung với dầu ăn các loại dược phẩm là các loại mỡ (thú vật) như mỡ gấu, mỡ cá, mỡ cá sấu, mỡ heo rừng, mỡ lừa đã được thọ lãnh đúng thời, đã được nấu đúng thời, và đã được trộn chung đúng thời.
Này các Tỳ-khưu, nếu vật ấy đã được thọ lãnh phi thời, đã được nấu phi thời, và đã được trộn chung phi thời, vị thọ dụng (vật ấy) phạm ba tội dukkaṭa (tác ác).
Này các Tỳ-khưu, nếu vật ấy đã được thọ lãnh đúng thời, đã được nấu phi thời, và đã được trộn chung phi thời, vị thọ dụng (vật ấy) phạm hai tội dukkaṭa (tác ác).
Này các Tỳ-khưu, nếu vật ấy đã được thọ lãnh đúng thời, đã được nấu đúng thời, và đã được trộn chung phi thời, vị thọ dụng (vật ấy) phạm tội dukkaṭa (tác ác).
Này các Tỳ-khưu, nếu vật ấy đã được thọ lãnh đúng thời, đã được nấu đúng thời, và đã được trộn chung đúng thời, vị thọ dụng (vật ấy) vô tội.
…
[64] Dân chúng đã nghe rằng: “Nghe nói Đức Thế Tôn cho phép cháo và mật viên.” Vào buổi sáng sớm, họ đã cho chuẩn bị sẵn sàng cháo đặc và mật viên. Các Tỳ-khưu vào buổi sáng sớm được thỏa mãn với cháo đặc và mật viên nên không thọ thực được như ý ở chỗ thọ thực.
Vào lúc bấy giờ, hội chúng Tỳ-khưu có Đức Phật đứng đầu đã được vị quan đại thần nọ mới có đức tin thỉnh mời vào ngày hôm sau. Khi ấy, vị quan đại thần mới có đức tin ấy đã khởi ý điều này: “Hay là ta nên chuẩn bị sẵn sàng một ngàn hai trăm năm mươi đĩa thịt cho một ngàn hai trăm năm mươi vị Tỳ-khưu rồi sẽ dâng đến cứ mỗi một vị Tỳ-khưu là một đĩa thịt?”
Sau đó, khi trải qua đêm ấy vị quan đại thần mới có đức tin ấy đã cho chuẩn bị sẵn sàng thức ăn thượng hạng loại cứng loại mềm và một ngàn hai trăm năm mươi đĩa thịt rồi cho người thông báo thời giờ đến Đức Thế Tôn:
- Bạch Ngài, đã đến giờ, thức ăn đã chuẩn bị xong.
Khi ấy vào buổi sáng, Đức Thế Tôn đã mặc y, cầm y bát, rồi đi đến tư dinh của vị quan đại thần mới có đức tin ấy, sau khi đến đã ngồi xuống trên chỗ ngồi được sắp đặt sẵn cùng với hội chúng Tỳ-khưu. Sau đó, vị quan đại thần mới có đức tin ấy phục vụ các vị Tỳ-khưu ở trong nhà ăn.”
…
{ Ý kiến: Đúng là vị quan đại thần có lòng chánh tin nơi Đức Phật Thích Ca Mâu Ni và có chánh tri kiến đối với Pháp của Ngài nên mới dám dâng mỗi vị Tỳ-kheo một đĩa “Tam Tịnh Nhục”. Rõ ràng vị quan đại thần đã không bị các Bà-la-môn chay đương thời dụ dỗ, và cũng chẳng sợ mấy ông Bà-la-môn chay nguyền rủa.
Trời đã sinh ra vị quan đại thần có chánh tín, sao lại còn sinh ra các tu sĩ ngoại đạo ăn rau thế nhở! Oan gia nghiệp chướng biết bao giờ mới hết!
Giời sinh có vị đại thần
Cúng dường đĩa thịt, ngàn phần đến Tăng
Ngoại sinh có đạo lăng nhăng
Ăn chay giả thịt, giả nhân, giả từ
Giả luôn cả Bụt chẳng từ
Phá hòa hợp chúng, bây chừ ngục du.
THÍCH TAM TỊNH
--------------------
Ghi chú: Các trích lục từ Kinh Nikaya theo bản dịch Việt của HT Thích Minh Châu, và từ Luật Pātimokkha theo bản dịch của TK Nguyệt Thiên.