Tại Đại Hội Ma Đầu, Diêm Vương ra lệnh:
- Hỡi các Ma chủ, địa ngục chúng ta cần phải có thêm nhiều tội nhân hơn nữađể khuếch trương thanh thế. Các ngươi hãy mau mau hiến kế, làm cách nào kéo lũ người cả tin trên dương trần xuống đây, càng nhiều càng tốt. Ai có kế sách hay nhất sẽ được ta cho làm phò mã, lấy công chúa La Sát của ta.
Cả Đại hội quần ma rần rần vỗ tay hoan hô vị chủ soái. Cả lũ nhao nhao giành quyền nói trước. Ma Đại Xa nhanh hơn tất cả, bước ra trình tấu:
- Dạ thưa Diêm Vương, con sẽ giả làm Bồ-tát Phổ Lành lên dương trần đẻ thơ, phát nguyện xúi dại thế này “Nếu mà xưa kia, không có trí tuệ, nên tạo năm tội, địa ngục Vô gián, nhưng nếu ngày nay, tụng đại nguyện vương, của đức Phổ Lành, thì một sát na, tiêu diệt tức thì, năm tội như vậy”
Diêm Vương hồ hởi:
- Gút, gút. Hay đấy, chỉ một sát-na thôi mà tiêu diệt được ngay năm tội địa ngục vô gián: giết mẹ, giết cha, giết A La Hán, làm Phật chảy máu, phá hoà hợp Tăng. Hà hà, đứa nào tin ngươi có mà xuống ngay âm phủ tức khắc, chứ làm sao thoát tội. Ngươi thực ve-ri gút! Duyệt!
Ngay tức khắc Ma A-tỳ phản đối:
- Thưa Diêm Vương, Ma Đại Xa là kẻ ăn cắp pháp. Hắn bắt chước nguyên văn lời Bồ-tát Phổ Hiền trong kinh Hoa Nghiêm của Đại Thừa.Trong ngục của con có một đống nạn nhân dính tà kiến ấy nên con biết rõ. (1)
Cả đại hội nhìn Ma Đại Xa, bịt mũi nhạo cười rung đất. Ma Đại Xa tẽn tò lui xuống. Không chút chậm trễ, Ma Độc Dược xấn đến cướp diễn đàn:
- Bẩm Diêm Vương, làm giả Bồ-tát là chuyện nhỏ. Con sẽ giả luôn làm Bụt Vua Dược, lên dương trần hứa đại nguyện thế này “nguyện con sau này, khi được tuệ giác vô thượng, thì vô số người tu hành phạm hạnh trong chánh pháp của con, con làm cho tất cả được giới thể không thiếu sót, trọn vẹn giới pháp ba loại. Giả sử phá phạm đi nữa, nghe danh hiệu con rồi là phục hồi thanh tịnh, không rơi vào đường dữ”
Diêm Vương phấn khởi:
- Tên này ngon, dám giả luôn cả Bụt! Thế gian phá giới mà chỉ nghe danh hiệu ngươi thôi hết tội, khối kẻ sẽ phạm giới dài dài. Địa ngục của ta có cơ tăng trưởng. Ngươi làm U Minh Giáo Chủ được rồi đấy.
Ma Tà Giáo mặt hầm hầm cắt ngang:
- Thưa Diêm Vương, Ma Độc Dược cũng thuộc hàng cao thủ đạo văn. Hắn bắt chước nguyên si nguyện thứ năm của Bụt Dược Sư. Trong kinh Dược Sư Lưu Ly Quang Vương Bụt còn ghi rõ rành rành đấy ạ! Con không dám bịa. (2)
Diêm Vương tròn mắt:
- Có chuyện như thế nữa sao? Bụt Dược Sư ra tay trước rồi à? Kinh nhỉ!
Ngưu Ma Vương đang ngồi cạnh Diêm Vương kề tai nói nhỏ:
- Bụt đâu mà Bụt! Toàn mấy tay Bà-la-môn gián điệp giả danh Phật, xúi dại con Phật, phá hoại Phật giáo chứ ai.
Diêm Vương giật mình:
- Đúng là hàng cao thủ. Bi giờ họ ở đâu, ta muốn tuyển dụng?
Ngưu Vương im lặng hất hàm về phía Ma A-tỳ. Diêm Vương hiểu ý gật gù. Cả đám tiểu yêu vẫn chưa hiểu, còn đang hỏi nhau, Đại Ma Giới liền chớp thời cơ, bước tới oang oang:
- Dạ bẩm Diêm Vương, làm giả Dược Sư có thể bị nghi ngờ, chứ con giả luôn làm Phật Thích Ca là chắc cú. Con ban hành luật bắt tất cả những kẻ cả tin thế này: “Nếu Phật tử, phải tận tâm học kinh luật oai nghi Đại giáo, thông hiểu nghĩa lý, khi thấy có hàng tân học Bồ Tát từ xa trăm dặm nghìn dặm đến cầu học kinh luật Đại giáo, nên đúng như pháp giảng giải tất cả khổ hạnh, hoặc đốt thân, hoặc đốt cánh tay, đốt ngón tay. Nếu không đốt thân hay cánh tay, ngón tay cúng dường chư Phật thời không phải là hàng Bồ Tát xuất gia. Nhẫn đến xả thịt nơi thân cùng tay chân mà bố thí cho tất cả những cọp, sói, sư tử đói, cùng tất cả loài quỷ đói. Rồi sau mới tuần tự theo căn cơ của mỗi người giảng chánh pháp cho hàng tân học ấy được mở thông tâm ý. Nếu Phật tử vì quyền lợi, đáng dạy mà không dạy, lại giảng kinh luật một cách điên đảo, văn tự lộn xộn không có thứ lớp trước sau, thuyết pháp có tính cách hủy báng Tam Bảo. Phật tử nầy phạm «tội nhẹ».”
Diêm Vương lần này cũng khoái chí, nhưng thận trọng hơn:
- Nếu ngươi làm được chuyện đó, địa ngục ta phải mở thêm nhiều nữa. Ai tin ngươi chết chắc! Bọn tiểu yêu của ta cứ giả làm Bồ-tát từ xa tìm đến, khó ai biết được. Thế là hốt một mớ cá cắn câu xuống đây.
Đại Ma Si nhảy dựng:
- Bạch Diêm Vương, Ma Đại Giới cũng là tay đại bịp. Điều luật của hắn chính là giới khinh thứ 16 của Bồ-tát Giới Đại thừa giáo. Con có chứng cớ rành rành đây này, mời Ngài xem qua.
Nói xong Đại Ma Si mở laptop nhấn nút trình nguyên văn “Giới vì lợi mà giảng pháp lộn lạo” (3) cho Diêm Vương xem. Diêm Vương lắc đầu ngao ngán:
- Hầy dà, hóa ra các Đại Ma Đầu của chúng ta còn thua xa các tay Bà-la-môn gián điệp. Họ mới chính là các đại quái nhân giúp địa ngục của ta đông thêm. Thôi chẳng kén cá chọn canh gì nữa. Các ngươi không xứng đáng với con gái La Sát của ta.
Cả đại hội im lỉm nhìn nhau thất vọng. Công chúa La Sát rầu rĩ, buồn ho xù xụ. Lão thầy bói nói nàng cao số, té ra đúng thật. Bao năm qua nàng phòng không gối chiếc, giờ đây lại phải tiếp cảnh cô độc lạnh lùng. Chán không thể tả!
Cơ mà mấy anh gián điệp Bà-la-môn quái ác quá, phỏng tay trên cả đám đại ma đầu nhà mình, cho nên nàng mới ra cớ sự.
À, hay nàng ráng đợi các anh mãn hạn tù xong, xin với Diêm Vương để được xe duyên kết tóc, ma quỷ hiệp hòa. Chỉ có các anh mới xứng đáng với nàng mà thôi.
Mới nghĩ đến đó Công chúa La Sát đã thẹn thùng đỏ mặt. Nàng yểu điệu nâng hai bàn tay nhăn nhiu đỡ lấy chiếc cằm móm mém, kín đáo che hai hàm răng rụng hết chỉ còn một răng nanh, e lệ mỉm cười.
Chẳng biết rồi sau thể nào. Thế mới kinh!
PHÁN QUAN
-----------------------------